Đúng Mục Tiêu
Tham mưu trưởng Lực lượng vũ trang Philippines chuyển trọng tâm sang các mối đe dọa thế hệ tiếp theo
Tướng Romeo Brawner Jr. trở thành tham mưu trưởng của Lực lượng Vũ trang Philippines (AFP) vào tháng 7 năm 2023. Trước đây, ông từng là Tổng Tư lệnh thứ 65 của Quân đội Philippines. Với vai trò này, ông đã được trao tặng Huân chương Legion of Merit, Bậc Chỉ huy, vì những cống hiến đặc biệt của ông. Là một sĩ quan được đánh giá cao, ông đã giữ các vị trí quan trọng trong AFP bao gồm chỉ huy Đại đội Lực lượng Đặc biệt số 6 và Tiểu đoàn Lực lượng Đặc biệt số 2, sĩ quan tác chiến trong Trung đoàn Lực lượng Đặc biệt và chỉ huy Sư đoàn Bộ binh số 6 của Quân đội. Ông cũng từng là tư lệnh của Trung đoàn chiến dịch Dân sự-Quân sự, người đứng đầu các vấn đề quan hệ công chúng của Quân đội và phát ngôn viên của AFP.
Sau khi tốt nghiệp Học viện Quân sự Philippines năm 1989, ông lấy bằng thạc sĩ quản lý thông tin tại Đại học Ateneo de Manila, quản trị kinh doanh tại Viện Công nghệ Châu Á ở Thái Lan và Trường Quản lý Châu Âu tại Vương quốc Anh, và các nghiên cứu chiến lược từ Đại học Chiến tranh Quân đội Hoa Kỳ. Vào năm 2023, ông đã được vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng Học viên Quốc tế của Đại học Chiến tranh Quân đội Hoa Kỳ vì đã lãnh đạo Quân đội Philippines.
Ông Brawner đã ngồi lại với DIỄN ĐÀN tại Trại HM Smith, Hawaii, trụ sở của Bộ tư lệnh Khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương Hoa Kỳ, để thảo luận về các chủ đề bao gồm các thách thức an ninh của Philippines, các ưu tiên của AFP và phản ứng quốc tế đối với các hoạt động ở Biển Đông, bao gồm các nỗ lực của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (CHND Trung Hoa) nhằm quấy rối và phong tỏa các tàu Philippines và xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của Manila. Cuộc phỏng vấn đã được chỉnh sửa để phù hợp với hình thức của DIỄN ĐÀN.
Một số thách thức an ninh hàng đầu mà Philippines phải đối mặt là gì?
Chúng tôi vẫn đang đối phó với các mối đe dọa an ninh nội bộ. Trong một thời gian dài, chúng tôi đã chiến đấu chống lại một nhóm khủng bố cộng sản trong cuộc chiến nổi dậy. Nhưng tôi có thể nói rằng chúng tôi đã thành công trong việc đối phó với họ. Chúng tôi đã được tổng thống giao nhiệm vụ giải quyết vấn đề an ninh nội bộ của đất nước, đặc biệt là với cộng sản, các nhóm khủng bố được vũ trang và những kẻ khủng bố địa phương.
Có lẽ mối đe dọa lớn nhất mà chúng tôi đang phải đối mặt hiện nay là việc bảo vệ quần đảo của đất nước. Mối quan tâm thực sự lớn nhất của chúng tôi là làm thế nào để đảm bảo rằng chúng tôi bảo vệ được quyền chủ quyền của mình. Có nghĩa là chúng ta phải bảo vệ quyền của mình đối với EEZ, đặc biệt là ở Biển Tây Philippines [Biển Đông].
Lực lượng Vũ trang Philippines (AFP) đã đàn áp thành công cuộc nổi dậy ở Marawi. Quân đội đang chuyển đổi từ việc giải quyết các mối đe dọa an ninh nội bộ sang đối phó với một thách thức hoàn toàn khác như thế nào?
Chúng tôi đã lo ngại về an ninh bên ngoài trong một thời gian dài, nhưng thực sự chưa tập trung đủ vào vấn đề này. Nhưng lần này, chúng tôi đang xem xét các hành động hung hăng hơn của CHND Trung Hoa. Không chỉ các Lực lượng Vũ trang đang cảm thấy áp lực mà cả đất nước. Và vì vậy, chúng tôi có sự ủng hộ của cả nước, chúng tôi có sự ủng hộ của tổng thống, và đó là lý do tại sao chúng tôi đang tiến về hướng dịch chuyển đến quốc phòng về lãnh thổ. Có lẽ một trong những thách thức lớn hơn là làm thế nào chúng tôi có thể tăng khả năng đối phó với các mối đe dọa bên ngoài.
Chúng tôi đã có, ví dụ, một chương trình hiện đại hóa, mà chúng tôi bắt đầu từ năm 1995, nhưng thực sự nó không thể triển khai. Nhưng bây giờ khi chúng tôi thấy những hành động hung hăng hơn từ người hàng xóm lớn, mọi người đều nói rằng chúng tôi [quốc gia] nên hỗ trợ Lực lượng Vũ trang và đảm bảo rằng họ có khả năng bảo vệ đất nước trước các mối đe dọa bên ngoài.
Và một phần của quá trình hiện đại hóa đó phải trả giá, vì vậy người dân phải hỗ trợ đưa các nguồn lực vào việc xây dựng Lực lượng Vũ trang của chúng tôi. Một trong những vận động của tôi không chỉ là cố gắng xây dựng năng lực đó cho Lực lượng Vũ trang Philippines, mà còn làm cho người dân của chúng tôi hiểu rằng đó không chỉ là trách nhiệm của chúng tôi [quân đội]. Họ cũng phải làm phần việc của mình để bảo vệ quần đảo của chúng tôi. Tôi cố gắng liên hệ điều này với Ukraine, nơi chúng ta thấy người dân, phụ nữ — thậm chí cả trẻ em — bảo vệ đất nước của họ. Chính những người dân ở đó đã chiến đấu.
Vì vậy, đó là những gì tôi đang cố gắng nói với người dân Philippines: rằng chúng ta phải chuẩn bị cho mình. Có lẽ không cần thiết phải chiến đấu hay tự vệ trực tiếp, mà quan trọng hơn là chúng ta cần có sẵn sàng tâm thế để đối phó với mọi tình huống bất trắc do con người hay tự nhiên gây ra. Bởi vì chúng tôi luôn trải phải qua những cơn bão, và sau đó chúng tôi lại chuẩn bị cho một trận động đất lớn. … Vì vậy, chúng tôi dễ bị tổn thương trước tất cả những điều này. Và cả nước chúng tôi nên chuẩn bị.
Philippines đang ưu tiên những thách thức nào?
Chúng tôi đang cố gắng tăng sự phức tạp và có lẽ tần suất của các chiến dịch chung mà chúng tôi sẽ thực hiện, không chỉ với Hoa Kỳ mà còn với các quốc gia cùng chí hướng khác. Tập trung chủ yếu vào khu vực, nhưng chúng tôi cũng đã tham gia vào các cuộc tập trận khác bên ngoài khu vực.
Philippines đang muốn nâng cao những năng lực nào?
Chúng tôi đang xem xét phát triển khả năng chiến tranh mạng của Lực lượng Vũ trang Philippines. Chúng tôi đang xem xét có thể hợp tác chặt chẽ hơn với Hoa Kỳ về khía cạnh này và với các quốc gia cùng chí hướng khác. Chúng tôi đang xem xét, ví dụ, mô hình của Singapore, nơi họ tạo ra một lực lượng khác, ngoài Không quân, Hải quân và Lục quân. Họ đã tạo ra một lực lượng thứ tư được gọi là DIS [Lực lượng Kỹ thuật số và Tình báo]. Và họ đã nới lỏng các yêu cầu tuyển dụng Binh sĩ vào DIS vì họ hiểu rằng loại chiến sĩ trên không gian mạng mới này có thể không nhất thiết phải phù hợp với Binh sĩ truyền thống mà chúng ta biết. Những gì họ theo đuổi không phải là khía cạnh thể chất của việc trở thành một Người lính, mà là trí tuệ của thế hệ chiến binh không gian mạng trẻ hơn này. Vì vậy, chúng tôi đang xem xét một số khía cạnh nhất định như vậy.
Kết quả của việc Philippines công khai một số hoạt động của Trung Quốc trong Vùng đặc quyền Kinh tế (EEZ) của Philippines là gì?
Bây giờ chúng tôi nhận được sự hỗ trợ quốc tế mà chúng tôi hy vọng có thể nhận được, đặc biệt là từ Hoa Kỳ, từ các nước châu Âu, từ Úc, từ New Zealand, Canada. … Nhưng chúng tôi đang cố gắng nhận được nhiều sự hỗ trợ hơn từ ASEAN [Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á]. Chúng tôi có sự hỗ trợ cá nhân và song phương đến từ các nước láng giềng ASEAN, nhưng với tư cách là một nhóm tập thể, đó là những gì chúng tôi đang cố gắng đạt được. Có thêm quốc gia láng giềng hỗ trợ chúng tôi sẽ là một điều lớn lao đối với chúng tôi.
Những sự kiện lớn nào đang tạo điều kiện cho sự hỗ trợ đó?
Từ ASEAN, chúng tôi có các cuộc tập trận song phương với các nước láng giềng — ví dụ như với Indonesia và với Malaysia. Chúng tôi cũng có mối quan hệ ba bên với Indonesia và Malaysia vì chúng tôi có chung đường biên giới ở phần phía nam của Philippines. Chúng tôi muốn thấy một nỗ lực tập thể hơn giữa các quốc gia ASEAN. Với Hoa Kỳ, không có vấn đề gì, bởi vì chúng tôi đang tăng cường năng lực các chiến dịch của mình.
Chúng tôi đang xem xét các chiến dịch đa phương với Úc và Nhật Bản. Vì vậy, có những cơ hội ở đó. Chúng tôi muốn tận dụng lợi thế này. Và chúng tôi đã được chính phủ Hoa Kỳ, Úc và Nhật Bản đảm bảo về sự hỗ trợ mà họ sẽ cung cấp cho chúng tôi.
Liên quan đến các quy tắc và chuẩn mực quốc tế và tầm quan trọng của Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS), tại sao các quốc gia và đối tác tập hợp lại với nhau?
Ít nhất bây giờ chúng tôi có chủ đề chung là tuyên truyền trật tự quốc tế dựa trên luật lệ. Nhưng thực sự, nếu bạn nhìn vào lợi ích cá nhân của tất cả các quốc gia, tất cả những điều này tập trung vào việc bảo vệ một số lợi ích nhất định vì tầm quan trọng của khu vực, [ví dụ như] thương mại quốc tế. Và khái niệm cơ bản là có thể đi thuyền đến bất cứ nơi nào bạn muốn … tự do hàng hải. Những khái niệm đó phổ biến trong tất cả các câu chuyện của tất cả các quốc gia này, và chúng tôi đánh giá cao điều đó.
Ông nghĩ gì về việc tuyển dụng thế hệ trẻ?
Những Người lính trẻ tuổi, họ tập trung vào các thiết bị điện tử khi lớn lên. Khả năng tập trung của họ ngắn hơn bởi vì khi bạn đang xem mạng xã hội, nếu phải mất một thời gian dài để tải, giả sử, một hình ảnh hoặc video, bạn sẽ chuyển sang hình ảnh tiếp theo. Bạn chỉ cần bỏ qua và đi tiếp. Vì vậy, họ dễ dàng thay đổi công việc. Nếu họ không thích một công việc nào đó, họ có thể dễ dàng chuyển sang một công việc khác, vì vậy giữ chân họ có thể là một vấn đề.
Nhưng trong trường hợp của Philippines, chúng tôi không gặp vấn đề gì trong việc giữ chân những Người lính của mình, ngay cả những người trẻ hơn. Và thậm chí tuyển mộ họ. Trên thực tế, vào tháng 3 năm 2023 khi tôi đến đây, tôi đã có một cuộc gọi xã giao với Tướng [James] McConville, [lúc đó] là tham mưu trưởng của Quân đội Hoa Kỳ. Ông ấy hỏi chúng tôi có vấn đề gì khi tuyển dụng Binh lính không. Và tôi nói: “Thưa ngài, không, chúng tôi không có vấn đề gì cả. Trên thực tế, chúng tôi có nhiều ứng viên hơn số lượng Binh sĩ chúng tôi có thể nhận được”.
“Thế còn việc giữ chân những Người lính thì sao?” ông ấy hỏi.
Tôi nói: “Chúng tôi cũng không gặp vấn đề gì”.
Vì vậy, tôi nói với ông ấy: “Nếu ngại gặp vấn đề trong việc tuyển dụng công dân Hoa Kỳ, tại sao ngài không tuyển dụng người Philippines?” Chúng tôi là những Người lính tốt.
Tại sao ông nghĩ rằng Lực lượng Vũ trang Philippines (AFP) có ít vấn đề với việc tuyển dụng và duy trì?
Tôi đoán đó là văn hóa của người Philippines. Đó là văn hóa phục vụ.
Hãy cho chúng tôi biết về nền tảng của ông và con đường đưa ông trở thành Tham mưu trưởng AFP?
Rất nhiều người sẽ hỏi tôi về họ của tôi vì nó không phổ biến ở Philippines. Lịch sử gia đình tôi cho thấy chiều sâu của mối quan hệ Hoa Kỳ-Philippines. Ông cố của tôi là thành viên của một trung đoàn quân đội Hoa Kỳ, chủ yếu là người Hoa Kỳ gốc Phi, được gửi đến Philippines trong Chiến tranh Philippines-Hoa Kỳ, bắt đầu vào năm 1899. Những trung đoàn như vậy, có binh lính mang biệt danh là Lính Buffalo, được thành lập trong thế kỷ 19 để phục vụ trên biên giới Hoa Kỳ.
Từ những câu chuyện mà tôi nghe được từ ông tôi, những Người lính Buffalo rất tốt với người Philippines vì họ cũng là người da màu, và họ có thể đồng cảm với người Philippines. Những Người lính Buffalo đã được triệu hồi về Hoa Kỳ, nhưng một vài người trong số họ vẫn ở lại. Một trong số đó là ông cố của tôi. Vì vậy, đó là cách tên gia đình Brawner bắt đầu ở Philippines. Những người như chúng tôi không nhiều.
Ngoài ra, trong Thế chiến II, ông tôi đã chiến đấu cùng với các lực lượng Hoa Kỳ trong một lực lượng du kích.
Sau đó, trong thế hệ của cha tôi, bởi vì có một tá anh chị em — sáu chàng trai, sáu cô gái — bốn chàng trai đã đến học viện quân sự. Và một thế hệ sau đó, chúng tôi cũng có một vài người anh em họ nhập ngũ. Và sau đó tôi cũng vào học viện, và điều đó bắt đầu sự nghiệp quân sự của tôi trong Quân đội Philippines.
Ông sẽ nói với các nhà lãnh đạo đồng nghiệp điều gì quan trọng để hiểu về AFP?
Mặc dù chúng ta đang đơn phương chuẩn bị cho một điều gì đó có thể xảy ra trong tương lai gần, nhưng chính sự hợp tác giữa các quốc gia có cùng chí hướng sẽ ngăn cản các quốc gia khác thống trị các khu vực khác hoặc thống trị khu vực. Vì vậy, điều quan trọng là chúng ta thực sự làm việc cùng nhau, hợp tác cùng nhau, tiếp tục các bài tập chung và quan trọng hơn là chỉ đưa ra tiếng nói tập thể.
Ngay cả với các nước láng giềng ASEAN của chúng ta, như tôi đã nói, điều quan trọng là chúng ta phải đưa ra tiếng nói tập thể đó. Tiếng nói đó nói rằng điều quan trọng là chúng ta phải thúc đẩy trật tự quốc tế dựa trên luật lệ.