Đông Bắc ÁKhu vực Ấn Độ Dương- Thái Bình Dương Tự do và Rộng mở / FOIP

Khảo sát đối với những người trốn thoát cho thấy chất lượng cuộc sống ngày càng xấu đi ở Bắc Triều Tiên

Đài Á Châu Tự Do

Hơn 6.300 công dân trốn thoát khỏi Bắc Triều Tiên tham gia khảo sát đã vẽ ra một bức tranh ảm đạm về cuộc sống ở đất nước bị cô lập này: Thực phẩm trở nên khan hiếm hơn trong bối cảnh nền kinh tế suy yếu và tham nhũng tràn lan.

Những người được phỏng vấn cho biết phụ nữ đóng vai trò cao hơn trong gia đình và xã hội — không phải vì ý thức bình đẳng cao hơn mà vì nhu cầu kinh tế.

Báo cáo do Bộ Thống nhất Hàn Quốc biên soạn từ năm 2013 đến năm 2022, chỉ ra rằng chất lượng cuộc sống trở nên tồi tệ hơn kể từ khi nhà độc tài Bắc Triều Tiên Kim Jong Un lên nắm quyền vào năm 2011 sau khi cha ông Kim qua đời.

Han Songmi, 19 tuổi khi cô trốn thoát vào năm 2011, là một trong số hơn 30.000 người đã trốn khỏi Bắc Triều Tiên trong những năm qua.

“Chính quyền đã đàn áp trẻ em vì quần áo và kiểu tóc của chúng”, cô nói. “Những đứa trẻ sẽ nói với nhau ‘Chúng mình không được làm vậy,’ nhưng chúng không dám nói vậy trước mặt người lớn. Người lớn sẽ luôn nói: ‘Cẩn thận đấy, cha mẹ cháu có thể bị bắt vì cháu’.”

Cuộc khảo sát cho thấy điều kiện kinh tế ở Bắc Triều Tiên đã trở nên tồi tệ hơn. Trước những năm 1990, người dân Bắc Triều Tiên lệ thuộc vào chế độ phân phối lương thực của chính phủ. Tuy nhiên, sau khi Liên Xô sụp đổ và viện trợ từ Matxcơva cạn kiệt, nạn đói đã khiến tới 2 triệu người thiệt mạng.

Trong số những người trả lời khảo sát đã trốn khỏi Bắc Triều Tiên từ năm 2016 đến năm 2020, hơn 72% cho biết họ chưa bao giờ nhận được khẩu phần ăn. Hệ thống này có mục đích cấp quyền tiếp cận khẩu phần thông qua các công việc và tiền lương do chính phủ giao có thể được sử dụng để mua thực phẩm với giá chiết khấu. Trên thực tế, những công việc như vậy có rất ít hỗ trợ.

Trong số những người chạy trốn trước năm 2000, hơn một phần ba cho biết họ không nhận được khẩu phần ăn hoặc tiền lương tại nơi làm việc chính thức. Khoảng một nửa số người chạy trốn từ năm 2016 đến năm 2020 cũng nói như vậy.

Phụ nữ đã bắt đầu mua và bán hàng hóa như rau và thực phẩm đóng gói nhập lậu từ Trung Quốc. Hơn 70% số người được hỏi cho biết họ phải dựa vào công việc bán hàng như vậy để tồn tại sau khi ông Kim lên nắm quyền.

Trong khi công dân hoạt động kinh doanh phụ để tồn tại, các nhà lãnh đạo của chế độ sử dụng địa vị của mình để đạt được lợi ích kinh tế bằng cách đòi hỏi một tỷ lệ phần trăm lợi nhuận từ các doanh nghiệp đó hoặc bằng cách bòn rút tiền hối lộ.

Trong số những người được hỏi đã trốn thoát kể từ khi ông Kim lên nắm quyền, 41% cho biết họ đã bị cướp hơn 30% thu nhập hàng tháng. Trong số những người trốn thoát từ năm 2016 đến năm 2020, hơn 54% cho biết họ đã thực hiện việc hối lộ.

Lee Hyun-Seung, người đã trốn thoát khỏi Bắc Triều Tiên vào năm 2014 và định cư tại Hoa Kỳ cho biết: “Khi các cuộc đàn áp của chính quyền ngày càng gia tăng, người dân không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải trả tiền hối lộ cho mọi công việc họ đang làm để kiếm sống”. Cô Lee không được phỏng vấn trong khuôn khổ cuộc khảo sát.

“Bởi vì chúng tôi không có tự do kinh tế, nên khi tham gia vào các hoạt động kinh tế, chúng tôi không nhận được sự bảo vệ pháp lý”, cô nói. “Đó là lý do tại sao chúng tôi phải hối lộ để được bảo vệ hoặc tránh bị nhà cầm quyền trừng phạt.”

Sự ủng hộ dành cho chế độ đã suy yếu. Trong số những người được hỏi đã trốn thoát trước năm 2011, khoảng 30% cho biết họ có cảm xúc tiêu cực về chế độ. Cảm xúc đó đã tăng lên 53% trong số những người trốn thoát sau năm 2012. Đối với những người trốn thoát từ năm 2016 đến năm 2020, con số này là hơn 56%.

Xin bình luận ở đây

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Những bài viết liên quan

Back to top button